“…Ngôn ngữ là một nghệ thuật ảnh hưởng rất lớn tới sự thành công hay thất bại, vậy mà ta đành phó cho may rủi, đành theo bản năng của ta, may ra thì thuyết phục được người khác, chẳng may ra thì bị họ thờ ơ hoặc oán ghét. Như thế, khác chi một nông phu không biết lựa giống chọn đất, cứ gieo càn, làm sao mà trúng mùa được? Nghe vậy, tôi càng khen các giáo sư tại một trường nọ đã nó sáng kiến tổ chức từ mấy năm nay những cuộc bàn cãi giữa các học sinh như trong nhiều trường ở Mỹ. Công việc ấy, không sớm thì muộn, tôi chắc sẽ được nhiều trường hưởng ứng. Chúng tôi theo đúng những quy tắc đã áp dụng trong những cuốn trước của chúng tôi, nghĩa là đã chú trọng đến:
– Sự minh bạch về lời và ý. Chúng tôi rán làm cho các ý liên lạc tự nhiên với nhau để cắc bạn dễ nhớ.
– Phương pháp phân tích và tổng hợp. Trong mỗi chương, sau khi phân tích ý rồi, chúng tôi tổng hợp lại ở một đoạn tóm tắt. Cuối sách có một chương tổng hợp đại ý trong sách.
– Phần thực hành quan trọng hơn phần lý thuyết cho nên trong mỗi chương chúng tôi đã dùng nhiều thí dụ mà cuốn lại thêm phần phụ lục chép nhiều bài làm kiểu mẫu nữa.
Vậy chúng tôi không bàn suông và mong rằng nếu bạn đọc kỹ sẽ không có chỗ nào khó hiểu. Chúng tôi không dám hứa rằng các bạn sẽ thành những nhà hùng biện cả đâu. Muốn vậy phải kiên tâm đã đành, nhưng cũng còn phải có tài riêng nữa. Nhưng chịu thực hành những qui tắc trong sách và đừng bao giờ bỏ qua những cơ hội tập nói ờ nhà, hoặc trong lớp, trong hãng, trong các cuộc hội họp, thì tài của các bạn chắc chắn chỉ trong ít tháng sẽ tiến nhiều…”